3
quán bánh đúc nóng dưới đây mỗi nơi mỗi vẻ, nhưng điểm đồng nhất giữa chúng là
đều tạo được tiếng vang trong nền ẩm thực Hà thành.
Những cửa hàng, gánh
hàng bánh đúc nóng ở Hà Nội thực sự không nhiều, những quán bánh đúc để lại ấn
tượng trong lòng người dân Thủ đô lại càng ít hơn.
Quán
bánh đúc nóng lâu năm ở Lê Ngọc Hân
Đã có tuổi đời hơn chục
năm nay, quán bánh đúc ở Lê Ngọc Hân là cái tên nổi nhất của món bánh đúc nóng
Hà Thành. Quán nằm khá khiêm nhường trong ngõ số 8 khiến những người không biết
thường bị nhầm với những quán bánh số 8 mặt đường mọc lên ăn theo.
Bánh đúc ở đây dẻo
quánh, chìm trong lớp nước chan trong vắt, đậm đà. Nhân bánh gồm thịt băm xào
cùng mộc nhĩ, chút rau mùi thái nhỏ, hành phi thơm phức và hai, ba miếng đậu
rán vàng ươm.
Với mức giá 15.000 đồng,
khá hợp lý cho một bữa ăn nhẹ nên khách vào quán lúc nào cũng tấp nập, nhất là
tầm trưa chiều. Khi được hỏi, bác chủ quán xởi lởi chia sẻ: “Trước kia làm ít,
cứ tầm 5 - 6h là hết bánh rồi. Bây giờ bác làm thêm để có thể phục vụ mọi người
cả buổi tối nữa”.
Quán
Trung Tự tấp nập
Nằm xong sân khu tập thể
C2, quán bánh đúc này là một điểm sáng trong khu ẩm thực Trung Tự. Quán mở cửa
tất cả các ngày trong tuần, từ 2h chiều đến tầm 6 - 7h tối, nhưng theo cô chủ
quán chia sẻ, vào cuối tuần quán đông hơn hẳn so với ngày thường.
“Mọi ngày, phải đến 7 -
8h mới bán hết bánh. Còn thứ bảy, chủ nhật thì hết cứ vèo vèo, tầm 6h hoặc hơn
tẹo là đã phải treo biển “hết bánh” rồi, còn mỗi chè thôi”, cô chủ quán cười
cho biết.
Nếu so sánh với bánh đúc
ở Lê Ngọc Hân, nước chan ở đây hơi nhạt nên ăn sẽ ít bị ngán. Tuy nhiên cũng sẽ
có người phải cho thêm tí gia vị cho đậm miệng. Bánh rất dẻo và dai, đây có thể
coi như là một điểm cộng cho quán.
Cùng mức giá 15.000 đồng,
nhưng bát bánh đúc ở đây không có đậu như quán Lê Ngọc Hân. Bù lại, ở đây luôn
sẵn một bình nước lọc miễn phí cho khách.
Quán
Minh Khai “hạt dẻ”
Tuy chỉ là gánh hàng
rong, nhưng quán bánh đúc nóng đầu ngõ Minh Khai cũng đã có ấn tượng sâu sắc với
người dân Hà Nội.
Quán có thâm niên cũng
tương đương với quán Lê Ngọc Hân nhưng mức giá lại chưa bằng một nửa, chỉ 7.000
đồn/bát nên luôn tấp nập “fan hâm mộ” đến thưởng thức.
Thế nên chẳng có gì ngạc
nhiên khi quán mở hàng từ 4 giờ mà đến 5 giờ hoặc cùng lắm là 6 giờ, nồi bánh
đã được vét hết sạch. Bánh đúc nóng ở đây chủ yếu phục vụ người mua mang về, bởi
chỗ ngồi chỉ sơ xài với chiếc ghế nhựa. Cô chủ quán cho biết, cũng muốn làm
thêm nhưng gánh chỉ có thế thôi nên cũng đành làm theo cữ.
Bánh đúc ở Minh Khai
hơi đặc, tạo cảm giác như đang ăn cháy cháo rất thú vị. Lượng bánh đúc ở đây
thì nhiều gấp rưỡi ở Lê Ngọc Hân nên chỉ cần một bát ăn vào tầm chiều, những
người khảnh ăn có thể khó ăn được cơm tối. Ăn kèm với bánh đúc của quán cũng chỉ
là nước chan pha nhạt và chút thịt băm mộc nhĩ và rau thơm để thêm phần đưa đẩy.